Cảm Nhận Của Em Về Những Ngày Đầu Tiên Bước Vào Trường Trung Học Phổ Thông

Đề bài: Cảm Nhận Của Em Về Những Ngày Đầu Tiên Bước Vào Trường Trung Học Phổ Thông

BÀI LÀM

Thu về, tiếng trống trường lại làm rộn rã lòng tôi. Vậy là đã xa rồi, xa bốn năm yêu dấu gắn bó với mái trường cơ sở ngay cạnh nhà để bước chân vào cánh cổng trường trung học phổ thông. Một dấu ấn lớn trong cuộc đời học sinh, làm sao tôi quên được những ngày đầu tiên bước chân vào cánh cổng này. Một cảm giác thật lạ lùng nhưng thú vị khiến tôi cứ bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về.

Hôm ấy, một buổi sáng mùa thu trời se se lạnh. Những chú chim thấp thoáng hót thưa hơn khi còn hè. Từng ánh nắng yếu ớt lan tỏa trên ngọn cau trước hiên nhà. Hình như có điều gì đó lạ lạ, một cảm giác lâng lâng chiếm trọn tâm trí tôi. Tôi mặc bộ quần đen áo trắng mà mẹ đã là phẳng phiu cẩn thận từ tối hôm trước. Ngoài ngõ, các bạn cũng đang í ới rủ nhau nghe mà vui tai quá. Tôi cũng chào mẹ rồi dắt chiếc xe đạp mới ra đi cùng các bạn.

Trường cách nhà hơn một kilomet nhưng sao hôm nay nó có nhiều sự đổi thay thế. Những giọt sương long lanh trên bãi cỏ lề đường ngày nào chẳng có, vậy mà giờ tôi mới để ý. Khung cảnh hôm nay đẹp hơn mọi ngày. Bạn nào bạn nấy cũng hồi hộp, tíu tít khoe nhau bộ quần áo mới, chiếc xe mới, những dự định mới khi bước vào cổng trường trung học phổ thông…

Tới nơi, một cảnh tượng náo nhiệt, hoành tráng khiến tôi vô cùng bất ngờ. Dù trước đó tôi đã được tới thăm trường đôi lần. Ngôi trường này to hơn hẳn, rộng hơn hẳn trường cấp hai của tôi. Mẹ bảo vì trường có nhiều lớp hơn, nhiều học sinh hơn từ các xã trong huyện nên phải xây rộng hơn, cao hơn. Ở đây còn có cả các phòng thí nghiệm riêng của từng môn vật lý, địa lý, tin học, hóa học… nữa. Tôi háo hức lắm. Tâm trí cứ nghĩ về những bài thí nghiệm đầy thú vị. Mà ngay cái quang cảnh trước mắt tôi cũng đã thấy ra đầy hấp dẫn rồi. Cánh cổng trường to, cao, ở trên treo một chiếc băng rôn lớn in đậm hàng chữ “nhiệt liệt chào mừng ngày khai giảng”. Tiến bước vào bên trong, ở chính giữa con đường đi đến khán đài mà lát nữa sẽ diễn ra buổi lễ tựu trường còn có hai hàng khẩu hiệu rất ngay ngắn, đẹp mắt: “Hoan nghênh chào đón các em học sinh lớp 10”. Mỗi lúc tôi càng háo hức. Nhưng bất giác lại có cảm giác hơi run run một chút. Tôi nhìn thấy những người thầy cô mà mình chưa gặp bao giờ, những bạn cũng chưa hề được làm quen. Rồi đây, tất cả sẽ cùng nhau trải qua những bài học lý thú, ý nghĩa. Khi đang mải mê nhìn cảnh vật xung quanh, chợt có một giọng nói ôn tồn vang lên ngay cạnh tôi “Cháu cho xe cất vào nhà xe ở phí đằng kia nhé”. Theo phản xạ tự nhiên, tôi nhìn theo hướng tay bác chỉ, chưa kịp nói lời cảm ơn, bác đã đi ra chỗ khác rồi. Có lẽ đó là bác bảo vệ hiền lành, tốt bụng mà các anh chị khóa trước vẫn thường hay kể với dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm ngăm đen. Theo chỉ dẫn tôi cất xe rồi đi loanh quanh trong sân trường để khám phá những điều mới mẻ. Ở đây, cái gì cũng rộng và to hơn hẳn mái trường cấp hai nhỏ bé xinh xinh mà tôi từng học. Những cây to mọc thành vòng quanh sân trường, phải đến bốn, năm người như tôi dang tay ôm mới hết được một gốc cây. Có ba dãy nhà ba tầng khang trang sạch sẽ được thiết kế theo mô hình chữ U. Bên ngoài được sơn màu xanh nhạt nhìn rất đẹp mắt.

Đang mải ngắm nghía cảnh vật xung quanh, bỗng một hồi trống vang lên, có tiếng lo thông báo tập trung học sinh. Tôi cùng các bạn xếp hàng ngay ngắn vào vị trí của mình. Các bạn khác có lẽ cũng như tôi, đều bỡ ngỡ và có gì đó hào hứng. Dù sao đây cũng là một môi trường học tập mới cùng với những thử thách mới sắp diễn ra trước mắt. Sau khi ổn định chỗ ngồi, buổi lễ khai giảng bắt đầu với tiết mục Chào cờ. Tiếng Quốc ca cất lên lại làm lòng tôi nhớ đến những lời bố kể về những năm tháng bố ở trong chiến trường đầy gian nan vất vả. Trên khán đài, một chiếc trống rất to đã được trang trí dán hoa rất đẹp. Các thầy cô lần lượt thực hiện các bước của một buổi khai trường truyền thống. Khai giảng năm nào cũng vậy, nhưng đối với một học sinh lần đầu tiên bước vào cánh cổng này thì mọi thứ lại hoàn toàn mới lạ. Và như hiểu tâm lý chúng tôi, thầy hướng dẫn chương trình cho biểu diễn đan xen các tiết mục văn nghệ đặc sắc, vui nhộn để làm không khí thêm vui, thêm náo nức và trở nên thân thiện, gần gũi.

Đặc biệt, đến tiết mục chào đón khối học sinh lớp 10, tự dưng lòng tôi có một cảm giác xốn xang đến lạ thường. Đây sẽ nơi mà mình tiếp tục gắn bó trong suốt khoảng thời gian ba năm học tới ư? Những người bạn xa lạ này sẽ ngồi cùng bàn, học chung lớp với mình ư? Những người thầy người cô trên kia sẽ lại trở thành người lái đò thân thuộc đưa mình qua những bài học hay đây sao? Mọi thứ còn đang chờ đón trước mắt, còn nhiều điều bỡ ngỡ lắm. Nhưng rồi tất cả sẽ trở thành thân quen ngay thôi. Hơn nữa, mục tiêu chính khi bước chân vào cánh cổng này chính là những thành tích thật tốt trong ngày bước chân ra sau ba năm học hỏi, cố gắng. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ không phụ lòng cha mẹ mong mỏi và phụ lòng thầy cô đã dạy dỗ bao ngày.

Xem thêm:  Soạn bài Vận nước (Quốc tộ) đầy đủ hay nhất lớp 10

Rồi những ngày đầu tiên trải nghiệm dưới mái trường này cũng qua đi, tôi cũng quen dần với bạn bè, với lớp học, với thầy cô. Nhưng những cảm giác xao xuyến bồi hồi ấy sẽ mãi theo tôi, cùng tôi vượt qua những thử thách phía trước của cuộc đời học sinh trong chặng đường cuối cùng này.

Nhận thông báo qua email
Nhận thông báo cho
guest
0 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
DMCA.com Protection Status