Kể lại truyện Chiếc áo len theo lời của Lan

Kể lại truyện Chiếc áo len theo lời của Lan

Gợi ý

Năm ấy, màu đông rất lạnh, gió rét thổi từng cơn đến run người. Mọi người ai cùng sắm sửa thêm áo len mới để mặc cho mùa đông này. Tôi cũng muốn có thêm một chiếc áo len mới, một chiếc áo len xinh xắn giống như bạn Hoà cùng lớp. Chiếc áo len đó màu vàng rất đẹp. Áo có khoá kéo ở giữa, lại có cả mũ đội khi trời lạnh hay mưa lất phất. Tôi đã mượn Hoà mặc thử và trông rất hợp, lại ấm ơi là ấm. Vậy là tố’i hôm ấy, trước giờ đi ngủ, tôi nói với mẹ muôn có chiếc áo len như bạn Hoà. Nhưng mẹ chưa đồng ý ngay mà nói:

– Cái áo của Hoà đắt bằng tiền cả hai cái áo của anh em con đấy. Tôi cứ nghĩ mẹ tiếc không muốn mua cho tôi nên phụng phịu:

– Nhưng con chỉ muốn một chiếc áo như thế thôi. Nói xong tôi dỗi và bỏ đi nằm ngay. Tôi vờ ngủ. Một lúc sau, tôi nghe tiếng anh Tuân thì thào với mẹ:

– Mẹ ơi, mẹ dành hết tiền mua cái áo ây cho em Lan đi. Con không cần thêm áo đâu.

Rồi lại tiếng mẹ trầm xuống:

– Năm nay trời lạnh lắm. Không có áo ấm, con sẽ ốm mất.

– Con khoẻ lắm, mẹ ạ. Con sẽ mặc thêm nhiều áo cũ ở bên trong.

Xem thêm:  Phân tích giá trị hiện thực và nhân đạo của tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao

– Để mẹ nghĩ đã. Con đi ngủ đi. Mẹ đáp.

Nằm nghe toàn bộ cuộc nói chuyện của mẹ và anh tôi vô cùng xấu hố và ân hận vì iính ích kỉ của mình. Tôi muốn ngồi dậy xin lỗi mẹ và anh nhưng lại ngại vì đã vờ ngủ. Tôi áp mặt vào gối, mong trời mau sáng để nói với mẹ: Con không thích chiếc áo ây nữa. Mẹ hãy đế tiền mua áo ấm cho cả hai anh em.

Nguồn Vietvanhoctro.com

Nhận thông báo qua email
Nhận thông báo cho
guest
0 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
DMCA.com Protection Status