Người cô trong trái tim em

Người cô trong trái tim em

Hướng dẫn

Trong mỗi đời người, luôn tồn tại những ký ức, Có những ký ức vui ta muốn nhớ mãi nhưng có những ký ức buồn ta muốn quên đi. Đối với tôi, ký ức khiến tôi muốn nhớ mãi là thời học trò. Mỗi năm học trôi qua, tôi đều có thêm một người cô, người để ghi nhớ trong trái tim mình và năm nay cũng vậy. Đã bốn năm, cô giáo chủ nhiệm và dạy văn của tôi đã để lại trong tôi bao điều sâu sắc.

Chắc hẳn các bạn ngồi đây cảm thấy lời của tôi nói là nghịch lý. Tôi đang học lớp 9 thì đáng lý ra tôi phải viết về những thầy cô giáo trong các năm học trước của mình, nhưng tôi lại viết về cô giáo chủ nhiệm của mình. Điều đó là lẽ đương nhiên vì cô là người đã đồng hành cùng tôi suốt bốn năm trời mà. Đồi với các bạn khác, cô chỉ là một cô giáo chủ nhiệm hay là một cô giáo bộ môn văn chẳng hạn. Nhưng đối với tôi cô là người rất quan trọng, gắn bó với tôi suốt bốn năm qua.

Cô là người dạy văn rất giỏi. Trong tất cả các cô giáo văn tôi từng được học, thì cô là người dạy hay nhất. Những lời văn của cô như cuốn hút lấy chúng tôi vào bài. Cô là một người rất tận tụy, giảng bài chu đáo cho học sinh. Khi cô giảng bài, giọng nói ấm áp, nhỏ nhẹ, truyền cảm của cô đã thu hút chúng tôi vào bài học. Cô giảng giải, phân tích từng chi tiết nhỏ nhất của bài, cho học sinh cảm nhận ý nghĩa của từng chi tiết rồi phát triển thành những lời văn sâu sắc, đầy ý nghĩa. Nhờ những bài giảng của cô mà chúng tôi thêm yêu nàng Kiều mười lăm năm lưu lạc, thêm yêu Vũ Nương – người con gái tư dung tốt đẹp. Thêm kh 2000 âm phục những anh hùng đi vào trong lịch sử như Nguyễn Huệ, Trần Quốc Tuấn, ….Những bài trước đây đọc không hiểu, giờ đây chúng tôi thấy nó mới hay, mới sâu sắc làm sao! Người ta thường nói tiết văn là tiết “ru ngủ” nhưng điều kỳ lạ là khi cô giảng chúng tôi càng cảm thấy thú vị hơn, ý nghĩa hơn. Chắc có lẽ chính nhờ vậy mà cô luôn được chúng tôi yêu mến. Và cảm phục để rồi không sao quên được.

Xem thêm:  Suy nghĩ của em về tình bạn

Mỗi khi vào năm học mới, tôi rất vui khi cô vẫn làm chủ nhiệm của lớp. Khi vào học chính thức, cô nghiêm khắc hơn, song chúng tôi vẫn thấy rất vui. Mỗi khi lớp được xếp hạng cao thì cô khuyến khích, khen thưởng lớp và những bạn có nhiều cố gắng. Những khi lớp chưa tốt, cô nhắc nhở, động viên để cố gắng hơn. Tôi rất hiểu nỗi vất vả của cô khi làm chủ nhiệm năm cuối cấp này. Tôi càng quyết tâm giúp lớp lấy được hạng cao. Không giúp được nhiều thì ít để cô không phải phiền lòng nữa. Có thể đối với các bạn lớp khác tiết sinh hoạt là tiết nặng nề nhất, bởi vì tiết đó luôn khiến các bạn lo lắng vì sợ bị mắng. Nhưng đối với lớp tôi, giờ đó lại được nghe những câu truyện hay, ý nghĩa trong cuộc sống. Những kinh nghiệm trong học tập ở nhà. Tôi rất thích những câu chuyện đó vì nó luôn giúp chúng tôi rút ra những bài học quý giá cho riêng mình.

Bây giờ đã là tháng 11 rồi, chẳng mấy chốc nữa là chúng tôi đã ra trường, xa bạn bè, xa thấy cô. Và cũng chính thời gian đó cũng là lớp cuối cùng cô làm chủ nhiệm. Và tôi chắc chắn rằng khi ra trường ai ai cũng nhớ đến cô, nhớ đến những lời “mắng” đầy tình thương. Dù ở đâu tôi chắc rằng sẽ mãi nhớ tới cô. Cô ơi! Chúng em sẽ không bao giờ quên cô – Người thầy – Người mẹ của chúng em.

Xem thêm:  Giới thiệu về lễ hội sắc hoa Đà Lạt
Nhận thông báo qua email
Nhận thông báo cho
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
DMCA.com Protection Status