Phân tích khổ thơ đầu bài thơ Tống biệt hành’ của Thâm Tâm

Đề bài: Em hãy phân tích khổ thơ đầu bài thơ “Tống biệt hành’ của Thâm Tâm

Bài làm

Thâm Tâm là nhà thơ được coi là độc và lạ, ông có trên dưới 20 bài thơ, và một trong những tác phẩm để lại tên tuổi cho ông đó là bài Tống Biệt Hành.

Bài thơ là tâm trạng xao xuyến của kẻ đi và người ở lại đó là cảm giác tiếc nuối, da diết trong cảm xúc của sự buồn, cô đơn và cảm giác trống vắng của lòng người:

“Đưa người ta không đưa qua sông,

Sao có tiếng sóng ở trong lòng?

Bóng chiều không thắm, không vàng vọt

Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?”

Câu thơ bao chứa những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến, cảm giác nao lòng của nhà thơ, đưa người qua sông nhưng tâm trạng của người ở lại vẫn buồn cô đơn, người ra đi cũng mang tâm trạng tiếc nuối khi chia tay với người ở lại. Tiếng sóng ở trong lòng, đó là tiếng lòng của người đi và kẻ ở. Sự tiễn biệt và chia ly làm cho tâm hồn của con người buồn tẻ và buồn. Bóng chiều đã qua đi nhưng hình ảnh của con người vẫn còn đó, sự mơ màng trong không gian, và nỗi buồn ly biệt.

Nỗi buồn thể hiện qua ánh mắt của người thi sĩ, bóng chiều đã buông xuống làm lòng người cũng chứa chan những nỗi buồn sâu lắng, cùng với những xúc cảm, tâm tư, ước nguyện của nhân vật trữ tình. Những suy tư đó thể hiện qua ánh mắt si tình của người đi và kẻ ở lại. Tống Biệt Hành của Thâm Tâm đã ngập tràn nỗi buồn li biệt của con người, không gian dài rộng, làm cho chiều sâu của lòng người cũng thay đổi.

Sự lưu luyến nhớ thương đang dần dâng lên làm say mê và cảm giác chờ mong của người ở lại. Những nỗi buồn man mác, cảm giác trống vắng trong tâm hồn làm cho cảm giác của lòng người dâng lên, hàm chứa những nỗi nhớ mong của con người. hai câu thơ gợi nên những nỗi buồn man mác của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ, sự ly biệt, câu thơ mang những khoảnh khắc, cảm xúc, nỗi buồn mênh mang cùng với lớp sóng trong tâm hồn của con người, nỗi buồn của kẻ đi người ở. Những tiếng sóng trong lòng làm cho cảm xúc của cả đoạn thơ mang nỗi buồn mênh mang, buồn trong sự vô vọng.

Không đưa người sang hẳn sông, đứng từ bên này nhìn ra, nhưng những cảm xúc đó dần chứa tran trong nỗi buồn, tiếng sóng lòng vang lên nhè nhẹ, cảm giác như đang mất đi một điều gì đó, tiếng sóng trong lòng sông, không đưa được qua sông đó cũng là sự tiếc nuối của chính tác giả, giờ đây những tiếng sóng lòng vang lên gợi cảm giác buồn mênh mang trong nỗi nhớ, sự mênh mang trong tâm hồn.

Cảm giác lưu luyến, lúc chia ly trong không gian của cảnh chiều tà, ánh mắt đó hướng đến người ra đi, người ở lại mang cảm giác cô đơn, lạc lõng, khi chi li cảm xúc đó thật nhè nhẹ với không gian mênh mông, một nỗi buồn thương, của không gian và thời gian trong cảm xúc của con người.

Xem thêm:  Chứng minh nhận định : Đừng nói trao cho tôi đề tàihãy nói trao cho tôi đôi mắt

Sự ra đi đó cũng là sự quyết tâm của người ra đi mong muốn thực hiện được khát vọng lớn lao của mình, để thực hiện nghiệp lớn, mặc dù có chút buồn thương, tiếc nuối thế nhưng nỗi buồn đó thể hiện đúng cảm xúc, suy tư của người thi sĩ trong không gian chiều hoàng hôn.

Thâm Tâm đã sáng tác bằng ngôn ngữ giàu chất đường thi, chất thơ mang những cảm xúc suy tư, sự chuyển động của không gian, thời gian, làm cho lòng người cũng có sự thay đổi, nhẹ nhàng, uyển chuyển trong không gian của thi sĩ trong quá trình mở ra những niềm hy vọng mới, nảy nở trong tâm hồn con người những hoài niệm, khát vọng và cảm xúc sâu sắc nhất.

    Nhận thông báo qua email
    Nhận thông báo cho
    guest
    0 Góp ý
    Inline Feedbacks
    View all comments
    DMCA.com Protection Status