Bài Văn Tả Ông Em Hay Nhất

Đề bài: Bài văn Tả ông em

Bài làm

Nghỉ hè năm nào, tôi cũng được bố mẹ cho về quê ngoại. Miền đất nắng gió – miền Trung – quê ngoại tôi có những con người hiền lành, chân chất. Và một trong những hình bóng, tôi sẽ không bao giờ quên, đó là ông ngoại tôi.

Mỗi lần tôi về, ông luôn đón tôi với nụ cười hiền hậu kèm lời hỏi han:

– Thế nào cháu yêu. Cháu đi xe có mệt không? Năm nay kết quả học tập của cháu tốt chứ?

Ông tôi năm nay sáu hai tuổi. Ngày xưa ông là lái xe tải, nhưng giờ vì bênh đau khớp nên ông không thể đi làm được nữa. Và việc đi lại của ông cũng vì bệnh tật mà trở nên khó khăn. Ông có dáng người mảnh khảnh, nước da hơi ngăm ngăm đen vì nhuộm nắng gió, bụi đường của những năm tháng ông còn làm việc. Tính tình ông rất hiền lành. Với đám cháu nghịch ngợm chúng tôi, ông không bao giờ quát mắng mà khi chúng tôi làm sai, ông thường giảng giải cho chúng tôi hiểu. Cách ông quan tâm đến mọi người cũng rất đặc biệt. Ông luôn luôn lo sợ bệnh tật của ông sẽ làm ảnh hưởng đến mọi người trong gia đình, ông không muốn mình phải làm phiền đến người khác. Vì vậy, ông tôi luôn cố gắng tập luyện chăm chỉ, mặc dù, mỗi lần ông tập nhìn nét mặt của ông, tôi biết ông rất đau đớn. Phải nói rằng, ông là một người rất nghị lực. Chính vì sự chăm chỉ, kiên cường đó, mà giờ đây ông đã đi lại được khá hơn, sức khỏe của ông vì thế mà cũng được phục hồi hơn trước. Và tôi rất vui vì điều đó.

Mỗi lần có dịp về quê, tôi cùng các anh chị lớn luôn giúp ông tập đi. Có chúng tôi bên cạnh, dường như ông không còn thấy đau nữa. Ông luôn nở nụ cười trên môi thật nồng hậu.

Nếu có một bà tiên, hay ông bụt hiện lên như trong truyện cổ tích, tôi sẽ chỉ xin một điều ước thôi: Tôi mong ước rằng, ông ngoại tôi sẽ không còn bị đau khớp nữa để ông được đưa chúng tôi đi thả diều ở bờ đề đầu làng như những ngày ông còn khỏe mạnh. Ông ơi! Cháu yêu ông nhiều lắm.

Nhận thông báo qua email
Nhận thông báo cho
guest
0 Góp ý
Inline Feedbacks
View all comments
DMCA.com Protection Status